Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con đường cũ. Con đường duy nhất một lần đưa Luỹ tới đây và một lần gặp gỡ. My vẫn là người bạn thân nhất, yêu quý nhất nhưng vẫn xa nhất, ngỡ ngàng nhất. Sự gần gũi êm đềm hình như đã theo chân Luỹ mà đi xa rồi. Cúc Huyền không muốn chép bài, cô thèm viết một bức thư cho Luỹ.
Theo chồng về quê. Vốn quen được chiều chuộng từ nhỏ, nay gặp mẹ chồng ghê gớm, cô Cho vợ Quả hết sức tủi thân. Nhưng điều khiến cô cảm thấy khó chịu hơn...
Trong một đêm mưa gió, vì quá đau khổ, uống rượu say, Quả nhảy xuống sông định chết theo Hờ nhưng được Say cứu sống. Trong túp lều trông ngô, cái đêm sấm...
Vì hận người chồng bạc tình, mẹ Quả vẫn chưa làm lễ ma khô cho ông Hầu Mí Chơ theo tục lệ của người Mông. Khác với thái độ của mẹ, trong lòng Quả toàn...