Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con đường cũ. Con đường duy nhất một lần đưa Luỹ tới đây và một lần gặp gỡ. My vẫn là người bạn thân nhất, yêu quý nhất nhưng vẫn xa nhất, ngỡ ngàng nhất. Sự gần gũi êm đềm hình như đã theo chân Luỹ mà đi xa rồi. Cúc Huyền không muốn chép bài, cô thèm viết một bức thư cho Luỹ.
Từ khi khỏi mắt, Minh thường xuyên vắng nhà. Liên không âu yếm, khuyên ngăn chồng nữa mà nàng đối phó bằng tấm lòng nhẫn nại. Theo lời khuyên của Văn,...
Sau phẫu thuật, mắt Minh đã sáng trở lại, chàng thấy mọi vật đều tốt tươi lên, chỉ mình Liên là xấu đi nhiều. Trong lúc Minh đang tìm lục đọc lại bức thư...