Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con đường cũ. Con đường duy nhất một lần đưa Luỹ tới đây và một lần gặp gỡ. My vẫn là người bạn thân nhất, yêu quý nhất nhưng vẫn xa nhất, ngỡ ngàng nhất. Sự gần gũi êm đềm hình như đã theo chân Luỹ mà đi xa rồi. Cúc Huyền không muốn chép bài, cô thèm viết một bức thư cho Luỹ.
Chỉ trong nửa tuần trăng cả Lãng Khuê không còn nơi nào nguyên vẹn . Bao nhiêu công sức của Chánh tổng Nguyễn Viết Ngũ cùng khát vọng của nhân dân Lãng...
Hàn Thành Tố – một chủ đồn điền người Hoa chạy giặc Mãn sang cát cứ bàn với chủ đồn điền Tống Khang phá việc làm ăn của Tổng Ngũ. Biết không thể phá trực...