Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con đường cũ. Con đường duy nhất một lần đưa Luỹ tới đây và một lần gặp gỡ. My vẫn là người bạn thân nhất, yêu quý nhất nhưng vẫn xa nhất, ngỡ ngàng nhất. Sự gần gũi êm đềm hình như đã theo chân Luỹ mà đi xa rồi. Cúc Huyền không muốn chép bài, cô thèm viết một bức thư cho Luỹ.
Ở buổi đọc truyện trước, đoàn chiến sĩ vượt rừng đi lấy gạo đã tới nơi. Kho gạo đã sụp hoàn toàn . Tất cả hối hả hốt gạo vào bồng và trở về chiến khu...
Một đơn vị lính đặc công của ta nhận nhiệm vụ xuống vùng ven sông Sài Gòn để trinh sát, nghiên cứu địa bàn. Đoàn chiến sĩ đang ngày đêm vượt rừng tiến về...