Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con đường cũ. Con đường duy nhất một lần đưa Luỹ tới đây và một lần gặp gỡ. My vẫn là người bạn thân nhất, yêu quý nhất nhưng vẫn xa nhất, ngỡ ngàng nhất. Sự gần gũi êm đềm hình như đã theo chân Luỹ mà đi xa rồi. Cúc Huyền không muốn chép bài, cô thèm viết một bức thư cho Luỹ.
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...
Xã hội bắt đầu hối hả bước vào nền kinh tế thị trường mới lạ. Sáu Nguyện về công ty của Hai Tính. Anh chọn làm quản lí một hồ nuôi tôm rộng lớn ở ngoại...
Giữa thị xã công nghiệp liên hoàn hàng chục nhà máy to nhỏ nhưng Sáu nguyện lại khó tìm cho mình được một công việc để sống. Các nhà máy nhà nước rơi vào...
Sáu Nguyện không thể ngờ sự thẳng thắn pha chút yêng hùng của anh khiến anh đã từng phải trả giá trong chiến tranh, thấm đòn ê ẩm, giờ đây chính nó lại...