Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con đường cũ. Con đường duy nhất một lần đưa Luỹ tới đây và một lần gặp gỡ. My vẫn là người bạn thân nhất, yêu quý nhất nhưng vẫn xa nhất, ngỡ ngàng nhất. Sự gần gũi êm đềm hình như đã theo chân Luỹ mà đi xa rồi. Cúc Huyền không muốn chép bài, cô thèm viết một bức thư cho Luỹ.
Nhà văn Lê Minh Hà sinh năm 1962 tại Hà Nội, chị bắt đầu viết văn từ khi chị còn ở trong nước và viết bền bỉ, liên tục trong suốt nhiều năm qua. "Phố vẫn...
Xa mẹ, thiếu thốn và tình cảm lẫn vật chất, để có thể sống được, Hồng phải tự rèn luyện mình thành một “chuyên gia đánh đáo ăn tiền”. Cậu bị họ hàng bỏ...
Khi bố cậu bé Hồng chết, mẹ cậu phải bỏ đi tha hương cầu thực vào Thanh Hóa để kiếm tiền trả nợ, rồi lại mang thai với một người đàn ông và bị họ hàng gán...