Đã bao nhiêu ngày Cúc Huyền nằm ở bệnh viện như một cái cây chờ mùa hè qua hết để tàn tạ theo tiếng chim. Cúc Huyền hiểu rõ trong nỗi tuyệt vọng của mình là sức khoẻ không còn trong cơ thể nữa. Từng sợi tóc dài óng mướt của Cúc Huyền cứ dần dần rơi trên gối nhiều hơn mỗi ngày. Hạnh đã biên thư cho Luỹ nói Cúc Huyền bệnh đang nằm trong bệnh viện. Nhắc đến Luỹ trái tim Cúc Huyền lại đau nhói, thổn thức và giá buốt.
Xuân Hương đã xin được ở nhờ chùa giải oan ở chân núi Yên Tử. Nàng lại nhớ đến một người nữa có khả năng giúp nàng đó là Chiêu Hổ. Gặp lại chàng, Xuân...
Phúc Hiển rất áy náy và thú nhận với Xuân Hương vì cạn nghĩ và tham tâm nên đã trót nhận tiền của dân. Ông cho rằng đây là tự lòng dân tạ mình và mình...