Từ buổi gặp Xuân Hương ở hồ sen và nói chuyện với nàng, Nguyễn Du thấy trái tim mình mình xao xuyến. Chàng làm thơ và tự hỏi lòng mình trong nỗi nhớ người dưng. Nguyễn Du thường mượn cớ đi hứng sương trên lá sen để được đi hái sen cùng Xuân Hương. Hai người đi trên một chiếc thuyền thúng. Những cử chỉ, ánh mắt, những cái chạm khẽ ấm nóng từ hai bàn tay khiến cả hai trào dâng một niềm lâng lâng khó tả. Nguyễn Du viết bài thơ “ Mộng đắc thái liên” sau hôm hai người cùng đi hái hoa sen. Xuân Hương ngỡ...
Ông Đầu do mặc đồ của thánh trong chùa nên trượt chân ngã khiến cho cả dân làng nghĩ là do ông bị Thánh vật. Thỉnh đứng ra đả thông tư tưởng cho dân làng...
Chuyện thứ 10 ở làng là từ khi vào hợp tác xã, làm ăn tập thể khiến cánh đồng lúa chỗ thì tốt ngập đầu chỗ thì loe hoe như cỏ. Còn Thỉnh thì trong lòng...