Từ buổi gặp Xuân Hương ở hồ sen và nói chuyện với nàng, Nguyễn Du thấy trái tim mình mình xao xuyến. Chàng làm thơ và tự hỏi lòng mình trong nỗi nhớ người dưng. Nguyễn Du thường mượn cớ đi hứng sương trên lá sen để được đi hái sen cùng Xuân Hương. Hai người đi trên một chiếc thuyền thúng. Những cử chỉ, ánh mắt, những cái chạm khẽ ấm nóng từ hai bàn tay khiến cả hai trào dâng một niềm lâng lâng khó tả. Nguyễn Du viết bài thơ “ Mộng đắc thái liên” sau hôm hai người cùng đi hái hoa sen. Xuân Hương ngỡ...
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...