Từ buổi gặp Xuân Hương ở hồ sen và nói chuyện với nàng, Nguyễn Du thấy trái tim mình mình xao xuyến. Chàng làm thơ và tự hỏi lòng mình trong nỗi nhớ người dưng. Nguyễn Du thường mượn cớ đi hứng sương trên lá sen để được đi hái sen cùng Xuân Hương. Hai người đi trên một chiếc thuyền thúng. Những cử chỉ, ánh mắt, những cái chạm khẽ ấm nóng từ hai bàn tay khiến cả hai trào dâng một niềm lâng lâng khó tả. Nguyễn Du viết bài thơ “ Mộng đắc thái liên” sau hôm hai người cùng đi hái hoa sen. Xuân Hương ngỡ...
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...
Trong đầu tên trung uý Quang không khỏi day dứt sống lại toàn bộ trận đánh giáp lá cà trong Thành cổ vừa qua. Hắn không thể hiểu nổi sự chống trả quật...