Từ buổi gặp Xuân Hương ở hồ sen và nói chuyện với nàng, Nguyễn Du thấy trái tim mình mình xao xuyến. Chàng làm thơ và tự hỏi lòng mình trong nỗi nhớ người dưng. Nguyễn Du thường mượn cớ đi hứng sương trên lá sen để được đi hái sen cùng Xuân Hương. Hai người đi trên một chiếc thuyền thúng. Những cử chỉ, ánh mắt, những cái chạm khẽ ấm nóng từ hai bàn tay khiến cả hai trào dâng một niềm lâng lâng khó tả. Nguyễn Du viết bài thơ “ Mộng đắc thái liên” sau hôm hai người cùng đi hái hoa sen. Xuân Hương ngỡ...
Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên...
Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi...
Nhìn cái dáng tất bật, quê mùa của Sài ai cũng tưởng Sài là người ăn no vác nặng, nhưng mấy ai biết để được đi B Sài đã “cắn răng chịu đựng”, vất vả tập...