Phan đột xuất đến thắm Huyền. Sự quan tâm , yêu chiều của Phan càng làm Huyền có cảm tình với Phan hơn. Huyền không lí giải được vì sao cô đã quan tâm một cách đặc biệt tới người đàn ông mà trước đó chỉ vài ngày, cô hãy còn quá xa lạ và hờ hững. Huyền mơ hồ nhận thấy sự so sánh len vào lòng cô, nó không rõ ràng nhưng khiến cô nghĩ đến hai khuôn mặt.
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...