Huyền và Trúc lên Sài Gòn tìm Phan. Đúng như dự đoán của Huyền, anh ta phủi bỏ hết trách nhiệm với những việc mình đã gây ra, không muốn ràng buộc với cô vì anh ta đang chờ ngày đi nước ngoài. Huyền đau xót không phải cho chính bản thân mình mà là cho bố cô. Trong cơn tủi cực, cô choáng váng và ngã sấp xuống cùng lúc chiếc xe du lịch vừa tới. Trúc hốt hoảng đưa Huyền vào bệnh viện. May mắn Huyền chỉ bị gẫy chân.
Theo cha vào Huế, cuộc sống của anh em Khiêm, Côn như bước sang một trang mới khi họ được gặp gỡ những người bạn mới cùng chung mục đích muốn học chữ Quốc...
Giống như lần trước, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không muốn ra làm quan. Nhưng nếu khước từ triều đình cũng sẽ chẳng để cho ông yên. Vả lại, nghe theo...