Huyền và Trúc lên Sài Gòn tìm Phan. Đúng như dự đoán của Huyền, anh ta phủi bỏ hết trách nhiệm với những việc mình đã gây ra, không muốn ràng buộc với cô vì anh ta đang chờ ngày đi nước ngoài. Huyền đau xót không phải cho chính bản thân mình mà là cho bố cô. Trong cơn tủi cực, cô choáng váng và ngã sấp xuống cùng lúc chiếc xe du lịch vừa tới. Trúc hốt hoảng đưa Huyền vào bệnh viện. May mắn Huyền chỉ bị gẫy chân.
Sau khi nghe Chiêu Hổ kể lại, Mai Sơn Phủ từ khi từ ở Thăng Long về, thi cử lận đận, sức khỏe sa sút và đã mất, Xuân Hương vô cùng buồn bã, nàng đã hiểu...
Mang trong mình tâm trạng đắng cay vì chín năm chờ đợi người yêu không trở lại, nỗi buồn cô đơn kéo dài, Tổng Cóc ngày càng quan tâm, giúp đỡ và sự nhiệt...