Bốn năm sau, khi Sài bước sang tuổi mười tám, tuy tốt nghiệp lớp bẩy trường huyện và đỗ vào lớp tám của tỉnh nhưng Sài lại bỏ về làm trưởng ban phụ trách thiếu niên xã. Đúng năm ấy vỡ đê bối, làng Hạ Vị thiệt hại chưa từng thấy. Giữa lúc làng chìm trong mưa bão, Sài gặp lại Hương, cô bé ở phía trong con đê chính, anh quen năm đầu tiên ở trường cấp hai toàn huyện.
Tiểu đội của Cường được giao nhiệm vụ làm mũi chủ công phá thế cắm cờ của địch. Như một sự sắp đặt của số phận, lại như một sự ngẫu nhiên đến khó tin đại...
Để giữ được Thành cổ vững chắc quân ta thương vong nhiều, mỗi ngày mất đi trên trăm người, không sức nào bổ sung nổi. Nhưng tinh thần anh em vẫn không suy...