Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi người khắp nơi đổ về kính viếng vì nhiều lí do. Nhưng điều làm cụ nuối tiếc và ân hận nhất là ngày xưa đã đuổi Sài ra đồng để Sài suýt chết đói và chết rét, cụ nghĩ cũng chính vì thế mà bây giờ cụ không được gặp con trước khi nhắm mắt.
Xuân Hương viết thư gửi Đội Kình nói không muốn sống cuộc sống chồng chung nữa. Cuối thư là bài thơ “ Khóc ông Tổng Cóc”. Đội Kình nổi giận khi thấy Xuân...
Bước vào cuộc sống vợ chồng thực, Xuân Hương phải đối mặt với thực tế. Về quê chồng, nàng bị ghẻ lạnh, thị phi bởi cách sống không phù hợp với thôn quê....