Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi người khắp nơi đổ về kính viếng vì nhiều lí do. Nhưng điều làm cụ nuối tiếc và ân hận nhất là ngày xưa đã đuổi Sài ra đồng để Sài suýt chết đói và chết rét, cụ nghĩ cũng chính vì thế mà bây giờ cụ không được gặp con trước khi nhắm mắt.
Cai tuần Bưởi không muốn ở chung nhà với Ba Rạng nên lên đến Bình Phú Tây liền mướn người làm phụ cất nhà luôn. Vì không mướn được ruộng nên Bưởi vào chợ...
Nghe lời Hương quản, Cai tuần Bưởi lên chịu lỗi với bà Cai và mợ Hai thì bị bà Cai mắng chửi, đuổi về , mợ Hai thì gay gắt miệt thị. Nhịn nhục, Bưởi ra...