Khi nghe một người cùng quê học với Hương và Sài báo tin cụ đồ Khang – bố của Sài mất, Hương đã quyết định về quê viếng cụ đồ. Trong đám ma cụ đồ mọi người khắp nơi đổ về kính viếng vì nhiều lí do. Nhưng điều làm cụ nuối tiếc và ân hận nhất là ngày xưa đã đuổi Sài ra đồng để Sài suýt chết đói và chết rét, cụ nghĩ cũng chính vì thế mà bây giờ cụ không được gặp con trước khi nhắm mắt.
Sau lần đầu tiên và cũng là lần cuối cùng Sáu Nguyện tìm về với những kỷ niệm trận mạc, anh xin làm công nhân cạo mủ tại một công ty chuyên trồng cao su...
Thời điểm 1973 và trước năm 1974 là thời điểm hết sức khắc nghiệt của cuộc chiến tranh đang đi vào giai đoạn cuối cùng để taọ lực làm cú tổng tiến công...
Út Thêm chỉ chờ cơ hội để thốt lên tiếng gọi chú Sáu thân thuộc ngày nào. Thế nhưng Sáu Nguyện nhất quyết không muốn nhận ra cô. Ông khăng khăng nhận tội...