Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Ở buổi đọc truyện trước, trong trận vượt rừng mang gạo về chiến khu, ba chiến sĩ trong đoàn , trong đó có Tùng đã hy sinh. Kiêu chạy lạc chưa tìm thấy....
Ở buổi đọc truyện trước, đoàn chiến sĩ vượt rừng đi lấy gạo đã tới nơi. Kho gạo đã sụp hoàn toàn . Tất cả hối hả hốt gạo vào bồng và trở về chiến khu...