Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Tổ trinh sát Châu- sém, Hiền và Bồng da rắn lại được trung đoàn giao nhiệm vụ bám vị trí Cầu Nhi- một đồn giặc kề quốc lộ số Một, cách thành phố ba chục...
Do công tác liên lạc mà mừng thuộc làu tất cả đường đi lối lại trong chiến khu Hoà Mỹ. Nó đã tham mưu cho Trung đoàn vị trí đặt đài quan sát mới của chiến...
Sống với nhau lâu, mỗi thành viên trong đội lại bộc lộ ra những tài lẻ . Tư –dát, ngoài tài hài hước, nó còn có tài nhớ thơ, làm thơ, đọc thơ, kể chuyện ,...