Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Chánh tổng Lương Ca Trần Đình Khánh được Quang Minh quy phục bởi những lời lẽ tâm tình thân thiện. Nếu Chánh tổng Đại Lịch và chánh tổng Lương Ca được quy...
Tết năm Ất Dậu, trong không khí xuân, hai đôi bóng thanh niên người Việt và người Âu- Phi lại có một trận giao hữu vui vẻ chưa từng thấy, tưởng như không...
Nguyễn Duy Thân nhận lệnh về Hà Nội nhận nhiệm vụ mới, giao lại nhiệm vụ xây dựng cánh cung cách mạng ở dải đất trung du miền núi này sẽ được Quang Minh...
Tù chính trị bắt đầu nổi dậy phá nhà giam. Đám lính quản trại không can thiệp nổi những người tù đang bừng bừng giận dữ, trong số đó Trần Huy Liệu, Vương...
Câu thành ngữ “Dao sắc không gọt được chuôi” có lẽ phù hợp để nói về sự bất lực của người cha trong truyện ngắn này. Ông là tiến sỹ tâm lý học, đã lập...