Sài không thể ngờ rằng cuộc sống cực nhọc của người lính đối với anh lại thiêng liêng đến thế. Mười 17 năm vào lính thì 11 năm anh đi biền biệt, nguyên vẹn không một ngày phép. Trong 11 năm ấy anh đã không còn cả mẹ và cha. Nỗi nhớ quê hương vẫn là nỗi nhớ cồn cào, da diết đối với anh, nhưng giờ đây anh đâu còn lí do gì để về khi mẹ cha anh đã mất cả, anh lại còn sợ phải đối mặt với cái người mang danh là “vợ anh”.
Như Nguyệt ngày càng có tình cảm với người ấy. Cô vẫn cố tình tỏ ra lạnh lùng với anh. Thế nhưng mỗi cử chỉ, ánh mắt của anh, nét cười của anh đều khiến...
Ở phần trước, Nguyệt đã trở lại thân thiết với Mai như ngày xưa. Cuộc sống của cô đã bình yên hơn. Với Nguyệt bây giờ cái gì cũng tốt, công việc, bạn bè...
Tết Trung thu là ngày tết của trẻ em, còn được gọi là Tết Trông Trăng. Thời điểm trăng lên cao trẻ em sẽ đều múa hát, vừa ngắm trăng phá cỗ. Nếu các em...
Ở phần trước của truyện, Như Nguyệt một lần nữa bị Việt An làm cho bị thương. Nhưng lần này là vết thương trên cơ thể cô. Tại bệnh viên, Nguyệt lại một...