Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần câu cơm cho phần đời còn lại. Nhưng khi không còn biến động của công việc anh cảm thấy sự cô đơn trong lòng. Một người đã cởi trói giúp anh nỗi cô đơn ấy là chính uỷ Đỗ Mạnh.
Ở buổi đọc truyện trước sau cuộc cãi vã với trưởng phòng Nguyễn Quách về quan điểm
của người làm báo, Linh trở về nhà và trên cái nơi anh gọi là “chòi...