Bị cả phía gia đình mình và gia đình Châu coi thường, Sài có cảm giác mình đang cố sức leo cây,cứ ngửa mặt, cố mãi mà không đủ sức. Anh cảm thấy cô đơn và bất lực. Sài không phải là con người hoàn toàn ngu si để Châu muốn điều khiển chỉ huy anh thế nào nên thế. Anh không hề có ý định xé đôi hạnh phúc của mình một lần nữa.
Bốn năm sau, khi Sài bước sang tuổi mười tám, tuy tốt nghiệp lớp bẩy trường huyện và đỗ vào lớp tám của tỉnh nhưng Sài lại bỏ về làm trưởng ban phụ trách...
Cuộc họp toàn xã Hạ Vị công bố những quyết định gắt gao. Tất cả mọi công dân của xã không được đi làm mướn ở bất cứ nơi nào. Trước mắt, mỗi gia đình sẽ...