Bị cả phía gia đình mình và gia đình Châu coi thường, Sài có cảm giác mình đang cố sức leo cây,cứ ngửa mặt, cố mãi mà không đủ sức. Anh cảm thấy cô đơn và bất lực. Sài không phải là con người hoàn toàn ngu si để Châu muốn điều khiển chỉ huy anh thế nào nên thế. Anh không hề có ý định xé đôi hạnh phúc của mình một lần nữa.
Minh bỏ nhà Nhung ra đi trong trạng thái bơ phờ, mệt mỏi. Lang thang bên bờ hồ Hoàn Kiếm, cảnh vật bỗng nhắc Minh ôn lại cả thời kì đau yếu với bao sự khổ...
Rũ bỏ bộ trang phục tân thời, Liên quay lại với bộ quần áo quê mùa và tiếp tục với công việc bán hoa của mình. Tình cờ Liên bắt gặp Minh trong tình trạng...