Sau buổi cho bé Thuỳ đến thăm Toàn, tình cảm trong Châu lại trỗi dậy khiến cô dửng dưng và khinh rẻ Sài. Sài nhận rõ thái độ ấy sau cái buổi anh đi làm về muộn. Bữa cơm sau một ngày anh đi làm về muộn là một nồi cơm đã đóng chóc để ở dưới đất, một đĩa rau muống không đậy và bộ mặt nặng chình chịch của Châu. Không chịu đựng nổi nỗi cơ cực và cuộc hôn nhân chết lặng này nữa, Sài quyết định viết đơn ly hôn.
Nam tìm gặp lại vợ chồng Lãm nhưng họ đã đi khỏi khu phố. Anh nhờ chị hàng nước gửi giúp ít đồ, một số tiền cho vợ chồng gã và có nhã ý mời hai vợ chồng...
Cô vợ của Lãm gõ cửa nhà Nam vào một đêm mưa gió. Đánh vào lòng trắc ẩn của anh, sau khi xin ăn và ngủ nhờ, sáng hôm sau cô ta đã cuỗm đi toàn bộ số tiền...
Một đôi vợ chồng và đứa con nhỏ còn bế ngửa cư trú ở phố nhà binh đã gần ba tháng. Anh chồng từng là bộ đội, đã từng chốt ở tiền đồn biên giới, đã hết...
Từ ngày Thảo đi, cuộc sống của hai bố con cũng đỡ chật vật hơn, nhưng sự thiếu vắng bóng dáng người vợ, người mẹ trong căn nhà nhỏ ấy không gì khỏa lấp...