Ở buổi đọc truyện trước, quý vị đã được nghe lời kể của Hai Thanh trong đêm thứ nhất. Hai Thanh sinh ra trong một gia đình nghèo. Chị mồ côi cha từ rất sớm. Cha chị chết trong một chiều đi theo ông Tám Nghệ đánh đồn Tây. Má chị một mình tần tảo nuôi hai chị em Hai Thanh. Nhưng bà thường xuyên ốm đau trái gió trở trời. Thương mẹ, Hai Thanh nghỉ học xin vào làm chân rửa bát cho một tiệm ăn ngoài phố.
Không giữ được rừng, Ba Đẩu bất thần quỳ xuống, ba vái xin anh em tha thứ. Anh nhận ra mình không còn cách nào khác nữa là để mọi người phải rời xa nơi...
Gặp lại Ba Đẩu, biết bao buồn vui trở về với hai người bạn từng vào sinh ra tử. Những giọt nước mắt nghẹn ngào, lặng lẽ, xót xa cho nhau. Ba Đẩu cho biết...
Thế là lại ra đi. Sáu Nguyện tự nhủ phải chăng là cái số của anh nó thế, nhà nước không xong mà tư nhân cũng không được. Bước chân lãng du cuộc hành trình...