Không còn thời gian cho nỗi tiếc thương, Hai Thanh quyết định cáng thi hài hai người đồng đội yêu dấu ra vùng ấp chiến lược. Nỗi đau thương tiếc đồng đội chưa nguôi, cô đau đớn tột cùng khi nghe tin con trai mình chết vì viêm phổi. Hai Thanh ốm đến rụng tóc, phải nằm bệnh xá điều trị gần một tháng. Trong thời gian này Nhân không một lần đến thăm hay nhắn tin hỏi thăm cô. Sự im lặng của Nhân như cứa thêm vào lòng cô một vết thương nữa.
Dẫu đỗ đạt cao, nhưng thấm nỗi đau mất nước, hiểu quan lại cũng chỉ là bù nhìn dưới sự đô hộ của thực dân Pháp, ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc đã viện lý do...
Sự linh lợi thông minh, ham hiểu biết cùng những suy nghĩ sớm già dặn của Côn đã khiến ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không khỏi ngạc nhiên và mừng thầm....