Không còn thời gian cho nỗi tiếc thương, Hai Thanh quyết định cáng thi hài hai người đồng đội yêu dấu ra vùng ấp chiến lược. Nỗi đau thương tiếc đồng đội chưa nguôi, cô đau đớn tột cùng khi nghe tin con trai mình chết vì viêm phổi. Hai Thanh ốm đến rụng tóc, phải nằm bệnh xá điều trị gần một tháng. Trong thời gian này Nhân không một lần đến thăm hay nhắn tin hỏi thăm cô. Sự im lặng của Nhân như cứa thêm vào lòng cô một vết thương nữa.
Tên lính áo đen bị đá phải đá sắc nhọn khiến bàn chân như bị gãy gập và toé máu. Tùng nhận ra cơ hội hiếm có để anh tẩu thoát. Anh nhớ tới đại đội trưởng...
Viên chỉ huy mới qua cuộc tháo khớp gối còn oặt ẹo. Hắn sững sờ khi tên thục hạ cấp dưới không còn vâng lời hắn nữa. Gã trung đoàn trưởng bị thương lê lết...
Hẳn quý vị cũng đồng ý với AN, rằng khi ta đã qua tuổi học trò nhưng thỉnh thoảng chúng ta vẫn muốn nhìn vào thế giới của người trẻ để thấy lại tuổi trẻ...
Y tá câm lầm lũi, lạnh lùng cắt gân da tháo khớp gối cho viên chỉ huy Lục Thum trong tiếng đọc thơ của Tùng. Cảnh phẫu thuật man dợ khiến Tùng bị ngất lịm...