Không còn thời gian cho nỗi tiếc thương, Hai Thanh quyết định cáng thi hài hai người đồng đội yêu dấu ra vùng ấp chiến lược. Nỗi đau thương tiếc đồng đội chưa nguôi, cô đau đớn tột cùng khi nghe tin con trai mình chết vì viêm phổi. Hai Thanh ốm đến rụng tóc, phải nằm bệnh xá điều trị gần một tháng. Trong thời gian này Nhân không một lần đến thăm hay nhắn tin hỏi thăm cô. Sự im lặng của Nhân như cứa thêm vào lòng cô một vết thương nữa.
Bất chấp sự gièm pha, can ngăn của Hương và những người thân, Sài quyết chí yêu Châu. Những ngày yêu cô, anh cảm thấy hạnh phúc đến với mình ào ạt, gấp...
Sài và Châu đã có buổi gặp gỡ, giãi bày tình cảm với nhau. Qua lời kể của Châu, cô yêu nhầm người đã có vợ, hai con nhưng vẫn lý lẽ rằng không thể cưỡng...
Giữa những ngày bối rối không biết đi đâu về đâu, Sài đã nhận quyết định chuyển về trường Đại học Kỹ thuật quân sự. Vậy là anh đã có cái nghề, có cái cần...