Đọc xong lá thư của Nghĩa, Hai Thanh vừa giận vừa thương Nghĩa đến cháy lòng. Cô thấy mình có lỗi trong việc này vì đã đánh giá đối phương quá thấp và không hiểu hết được những bí ẩn phức tạp trong tâm hồn trong trắng và yếu đuối của Nghĩa. Huyện ủy họp kiểm điểm bất thường. Mặc dù chủ trương không sai nhưng Anh Tám đứng ra nhận hoàn toàn trách nhiệm về cái chết của anh Năm và vụ căn cứ huyện ủy bị đánh tróc công sự.
Thương con chưa đầy năm đã bị mẹ bỏ rơi, Núi ôm con nhỏ lên tận Bắc Giang tìm vợ. Không có chỗ ngủ, hai bố con Núi phải ngủ bờ, ngủ bụi dưới mái hiên,...
Vì con, Núi đành chịu mất đi Hồng, người vợ hiền thảo, sống có trước có sau và quay lại với Mai. Vốn là người sống có tình, Núi bỏ qua chuyện cũ, hết...