Tên quang không chết, hắn chỉ bị thương rất nặng, và được đưa về Sài Gòn cấp cứu . Hắn đã kết thúc cuộc đời binh nghiệp của mình chóng vánh trong một cơ thể tàn tạ. Mãi sau này Hai Thanh không thể quên cái nhìn ai oán và tuyệt vọng của hắn. Cô nhận ra giây phút ấy cô đã mềm lòng, đã thương hắn nên viên đạn của cô đã đi chệch hướng. Nhờ đó mà hắn thoát chết.
Từ buổi gặp Xuân Hương ở hồ sen và nói chuyện với nàng, Nguyễn Du thấy trái tim mình mình xao xuyến. Chàng làm thơ và tự hỏi lòng mình trong nỗi nhớ người...
Sau ba năm mãn tang cha, Phi Mai mười sáu tuổi, đã trở thành thiếu nữ, giúp mẹ gánh vác việc nhà. Mặc dù thích thú với việc làm thơ song nàng không mơ...