Tên quang không chết, hắn chỉ bị thương rất nặng, và được đưa về Sài Gòn cấp cứu . Hắn đã kết thúc cuộc đời binh nghiệp của mình chóng vánh trong một cơ thể tàn tạ. Mãi sau này Hai Thanh không thể quên cái nhìn ai oán và tuyệt vọng của hắn. Cô nhận ra giây phút ấy cô đã mềm lòng, đã thương hắn nên viên đạn của cô đã đi chệch hướng. Nhờ đó mà hắn thoát chết.
Gặp những người trong hội pê đê, Ân chợt nghi ngờ điều gì đã giúp mình không phơi bày bản thân, bộc lộ thiên tính như nhóm người kia? Là kì vọng của mẹ...
Ân đi tìm chị Ánh mà giờ đây chính cậu cũng không còn nhớ gương mặt chị. Không còn tăm hơi tin tức gì của chị, cả sông Di giờ đây cũng khác xa trong miêu...