Tên quang không chết, hắn chỉ bị thương rất nặng, và được đưa về Sài Gòn cấp cứu . Hắn đã kết thúc cuộc đời binh nghiệp của mình chóng vánh trong một cơ thể tàn tạ. Mãi sau này Hai Thanh không thể quên cái nhìn ai oán và tuyệt vọng của hắn. Cô nhận ra giây phút ấy cô đã mềm lòng, đã thương hắn nên viên đạn của cô đã đi chệch hướng. Nhờ đó mà hắn thoát chết.
Từ ngày hai mẹ con y đi khỏi làng, số người còn lại cũng co cụm lại trong khi lũ mèo hoang ngày càng bánh trướng. Những cơn mơ day dứt về làng cũ vẫn cứ...
Hai chị gái không còn, Y thích giấu mình hàng giờ trong nhà xí chỉ có đám giòi trắng tưởng tượng. Rồi cái nhà xí cũng bị y đốt cho cháy hết đám giòi trắng...