Phan Đăng Lưu là con trai trưởng trong nhà, lại là người có chí lớn, chỉ lo mải mê học hành. Cha mẹ anh thấy con đã trưởng thành mới tìm mối dựng vợ cho con trai. Nghe lời cha mẹ, Phan Đăng Lưu kết hôn với cô gái tên là Nguyễn Thị Danh, gọi là cô Chín. Trong khoảng thời gian về nghỉ ở quê chờ đợi thời gian đi nhận việc, Phan Đăng Lưu đã giao tiếp với thầy giáo Tăng, một ông giáo làng có lòng yêu nước.
Duy cứ thế miên man trong thế giới suy tưởng đứt gãy của anh, thế giới mà anh không còn muốn cảm thấy có M. Anh bỗng thấy tên anh và tên M đứng cạnh nhau...
Duy nhớ về những ngày đầu gặp M. Nàng là môt người lạc quan, cứng cỏi và giàu tình cảm một cách lạ lùng. Sau lần M liều mình cứu anh ở bãi tắm, Duy choáng...
Duy mệt mỏi trở về phòng khách sạn khi không còn tìm thấy bóng áo trắng kia, anh cảm thấy như một thứ quý giá vừa vuột khỏi tay mình. Anh đau khổ khi biết...
Sau cuộc điện thoại với M, Duy ráo rác khi không nhìn thấy ai ngoài bãi biển, bóng váy trắng của người phụ nữ vừa nhìn anh từ xa đã biến đâu mất. Anh đi...