Trong thời gian làm việc sinh sống và hoạt động cách mạng tại Vinh, Phan Đăng Lưu dành một nửa thời gian để dạy chữ quốc ngữ, thỉnh thoảng xen dạy tiếng Pháp cho anh chị em trong hội. Anh không biết rằng ngay những ngày đầu tiên lên bục giảng anh đã lọt vào tầm ngắm của bọn mật thám Pháp.
Đã bao nhiêu ngày Cúc Huyền nằm ở bệnh viện như một cái cây chờ mùa hè qua hết để tàn tạ theo tiếng chim. Cúc Huyền hiểu rõ trong nỗi tuyệt vọng của mình...
Luỹ về thành phố, những ngày sau đó trời mưa liên tiếp vào mỗi buổi chiều. Ngồi trong lớp học, Cúc Huyền nghĩ tới con đường về nhà. Cô sợ phaỉ đi về con...
Sau giờ tan học, Luỹ chờ và mong ngóng được gặp Cúc Huyền nhưng vì sợ chúng bạn biết hai người có tình cảm với nhau nên Cúc Huyền không muốn đi về cùng...