Bố Hồng vì nghiện ngập đã thôi việc nhà nước, cầm văn tự địa đồ lấy tiền tiêu sài. Của cải trong nhà dần dần đội nón ra đi, mẹ Hồng phải đưa em gái cậu lên Hà Nội vay tiền làm vốn buôn bán. Mẹ vắng nhà, không có tiền ăn quà, Hồng nhập với bọn trẻ đánh đáo. Càng đánh đáo càng thắng, Hồng nhận ra mình có biệt tài này. Cậu đi lang thang khắp thành phố, ngày nào cũng kiếm được một vài hào. Cậu đang cảm thấy sung sướng, tự do và vẻ vang với số tiền kiếm được từ những trận đáo thì bố cậu phát hiện.
Văn đưa bác sĩ đến nhà khám lại mắt cho Minh, bác sĩ kết luận bệnh của Minh mổ xong sẽ khỏi, chi phí mổ hết một trăm đồng. Minh sung sướng và mày mò viết...
Một tháng qua. Một tháng đã làm thay đổi hẳn tâm trạng và suy nghĩ của Minh. Chàng cảm thấy tình thương yêu của Liên đối với mình đã đổi sang tình thương...