Bố Hồng vì nghiện ngập đã thôi việc nhà nước, cầm văn tự địa đồ lấy tiền tiêu sài. Của cải trong nhà dần dần đội nón ra đi, mẹ Hồng phải đưa em gái cậu lên Hà Nội vay tiền làm vốn buôn bán. Mẹ vắng nhà, không có tiền ăn quà, Hồng nhập với bọn trẻ đánh đáo. Càng đánh đáo càng thắng, Hồng nhận ra mình có biệt tài này. Cậu đi lang thang khắp thành phố, ngày nào cũng kiếm được một vài hào. Cậu đang cảm thấy sung sướng, tự do và vẻ vang với số tiền kiếm được từ những trận đáo thì bố cậu phát hiện.
Từ khi sinh ra Thượng Tứ, bà Kế hiền tìm mọi cách để có nhiều tiền và của cải cho con có sẵn gia tài lớn mà hưởng, song chẳng biết dạy cho nó biết cách...
Ông Kế hiền Toại chết đã lâu rồi, mà trong quận Chợ Gạo ai cũng nhớ tên của ông. Người ta nhớ đến ông không phải nhớ đến một người có quyền lực hay ban...
Tiểu thuyết của Hồ Biểu Chánh bao quát những mảng hiện thực, những nét văn hóa đặc trưng của Nam bộ vào những thập niên đầu thế kỷ XX. Đó là sự tha hóa...
Sau toạ đàm với các đồng chí lãnh đạo xã và phụ huynh học sinh có trách nhiệm, đặc biệt với hai giám đốc công ty Hoàn, Đam, Ban Giám hiệu Trường Tiểu học...