Bố Hồng vì nghiện ngập đã thôi việc nhà nước, cầm văn tự địa đồ lấy tiền tiêu sài. Của cải trong nhà dần dần đội nón ra đi, mẹ Hồng phải đưa em gái cậu lên Hà Nội vay tiền làm vốn buôn bán. Mẹ vắng nhà, không có tiền ăn quà, Hồng nhập với bọn trẻ đánh đáo. Càng đánh đáo càng thắng, Hồng nhận ra mình có biệt tài này. Cậu đi lang thang khắp thành phố, ngày nào cũng kiếm được một vài hào. Cậu đang cảm thấy sung sướng, tự do và vẻ vang với số tiền kiếm được từ những trận đáo thì bố cậu phát hiện.
Sau khi ở lại làng Trò một ngày, chuẩn bị cơm nắm, muối mè để hành quân vượt núi lên chiến khu Hòa Mỹ , Đội rời làng lúc mờ sáng, được ông lão tên Bụng có...
Ở buổi đọc truyện trước, trưa ngày 6 tháng 2 năm 1947, quân tiếp viện của giặc đã chọc thủng phòng tuyến sông Nong. Các bạn trong đội thiếu niên trinh sát...