Bố Hồng vì nghiện ngập đã thôi việc nhà nước, cầm văn tự địa đồ lấy tiền tiêu sài. Của cải trong nhà dần dần đội nón ra đi, mẹ Hồng phải đưa em gái cậu lên Hà Nội vay tiền làm vốn buôn bán. Mẹ vắng nhà, không có tiền ăn quà, Hồng nhập với bọn trẻ đánh đáo. Càng đánh đáo càng thắng, Hồng nhận ra mình có biệt tài này. Cậu đi lang thang khắp thành phố, ngày nào cũng kiếm được một vài hào. Cậu đang cảm thấy sung sướng, tự do và vẻ vang với số tiền kiếm được từ những trận đáo thì bố cậu phát hiện.
Sau buổi giúp mẹ con Hận chặt tre nộp cho nhà trường, Thỉnh bỗng thấy Hận thay đổi nhiều so với cái hồi Thỉnh gặp Hận ở đồng Thi Xá. Cái nhìn của Hận dành...
Đắn đo mãi Thùy mới dám nói ra chuyện mình quyết định bỏ học. Bà Thân biết tin rất buồn nhưng vì khoản đóng góp để trọ học cao quá bà không lo nổi nên...