Xa mẹ, thiếu thốn và tình cảm lẫn vật chất, để có thể sống được, Hồng phải tự rèn luyện mình thành một “chuyên gia đánh đáo ăn tiền”. Cậu bị họ hàng bỏ mặc cho đói rét thảm thương, bị đánh đập, và không gì làm tâm hồn cậu đau đớn bằng khi cậu bị sỉ nhục. Không những vậy, Hồng còn bị những cực hình ở nhà trường. Ông thầy giáo , vốn mang thái độ khinh thị với đứa trẻ “đầu đường xó chợ”, trong một lần thấy Hồng nói “kệ xác mầy” với thằng bạn ngồi cạnh, lại tưởng là nói mình.
Hồng đến trại thăm Núi . Cô cho biết con trai Hiền đã ra trường, đã có việc làm và thường thắc mắc về người cha của nó. Hiền muốn hắn phải là người làm...
Sự góp ý chân tình của anh tổ trưởng về cuộc sống, nhân cách con người khiến Núi thấm thía. Hắn như cướp lấy thời gian mà học nghề. Hắn tập vẽ các mẫu...