Xa mẹ, thiếu thốn và tình cảm lẫn vật chất, để có thể sống được, Hồng phải tự rèn luyện mình thành một “chuyên gia đánh đáo ăn tiền”. Cậu bị họ hàng bỏ mặc cho đói rét thảm thương, bị đánh đập, và không gì làm tâm hồn cậu đau đớn bằng khi cậu bị sỉ nhục. Không những vậy, Hồng còn bị những cực hình ở nhà trường. Ông thầy giáo , vốn mang thái độ khinh thị với đứa trẻ “đầu đường xó chợ”, trong một lần thấy Hồng nói “kệ xác mầy” với thằng bạn ngồi cạnh, lại tưởng là nói mình.
Để trả món nợ tiền thuốc cho Huy Mai đã nhận làm mẫu vẽ cho họa sĩ Bạch Hải. Say đắm trước vẻ đẹp diễm lệ của Mai , Bạch Hải đã viết thư ngỏ lời kết bạn...
Ông đốc Minh một mặt chăm nom thuốc thang cho Huy lại săn sóc đến hai mẹ con Mai khiến cô không biết làm cách nào để đền đáp lại ơn đó cho xứng. Về phần...
Hai chị em Mai ra đi thì gặp được bà Cán – một người bán hàng quà cho học trò cổng trường Bưởi tận tình giúp đỡ. Bà Cán giao gánh hàng cho Mai hàng ngày...