Xa mẹ, thiếu thốn và tình cảm lẫn vật chất, để có thể sống được, Hồng phải tự rèn luyện mình thành một “chuyên gia đánh đáo ăn tiền”. Cậu bị họ hàng bỏ mặc cho đói rét thảm thương, bị đánh đập, và không gì làm tâm hồn cậu đau đớn bằng khi cậu bị sỉ nhục. Không những vậy, Hồng còn bị những cực hình ở nhà trường. Ông thầy giáo , vốn mang thái độ khinh thị với đứa trẻ “đầu đường xó chợ”, trong một lần thấy Hồng nói “kệ xác mầy” với thằng bạn ngồi cạnh, lại tưởng là nói mình.
Bà Thân vừa ngả lưng xuống giường thì nghe tiiếng chân chạy rầm rập sau lưng nhà. Tiếng ai như tiếng bà Huyện nhắc đến tên Thoảng và Thùy khiến bà không...
Hiền quyết định xin thầy cho cô đi dân công hỏa tuyến . Cô cho rằng đi đợt này có hai điều tốt cho gia đình. Thứ nhất, đóng góp cho kháng chiến gia đình...