Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Sự linh lợi thông minh, ham hiểu biết cùng những suy nghĩ sớm già dặn của Côn đã khiến ông Phó bảng Nguyễn Sinh Sắc không khỏi ngạc nhiên và mừng thầm....
Từ lúc thân mẫu là bà Hoàng Thị Loan mất ở Huế, trở về sống cùng cha và anh trai, chị gái tại làng Sen, bao tình cảm mẫu tử thiêng liêng chú bé Côn đã...