Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Vũ bị thương nặng trong một vụ nổ bom, nhưng may mắn sống sót. Tuy nhiên, sự sống sót của anh dường như là kết quả của sự may mắn chứ không phải do sự...
Chính uỷ yêu cầu cho ông đọc lại toàn bộ nghị quyết của chi bộ từ trước và trò chuyện với Tuy. Ông nghiêm túc và thẳng thắn phê bình Tuy về những khuyết...
Thú, một người lính trẻ, với quá khứ đầy khó khăn và những cảm xúc sâu sắc về gia đình và trách nhiệm. Bố của Thú là một người tàn tật, sống trong tủi...