Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Ba ngày trẩy hội chùa Hương khiến Xuân Hương thấm mệt. Nàng lười biếng ngủ suốt buổi sáng trong phòng tận hưởng cái sức khỏe đang dần trở lại trong cơ thể...
Một tuần sau buổi bình thơ, Xuân Hương nhận được lời nhắn gửi từ cụ lang Phúc rằng cô cần dứt khoát thôi ngay đám khách thơ thì thách cưới bao nhiêu cụ...
Hồ Xuân Hương cùng với Tri Tạn và Mai Sơn Phủ thống nhất thành lập thi đàn, lấy địa điểm tại nhà Xuân Hương và đặt tên là Cổ Nguyệt Đường, hẹn tới rằm...
Được chị Cả Tân giới thiệu có người con trai cụ lang chuyên làm nghề bốc thuốc muốn dạm hỏi con gái, bà Đồ lấy làm vui mừng lắm, nhưng e ngại Xuân Hương...