Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Càng đi vết thương càng buốt nhói, sợ làm lộ bí mật trận đánh, Quỳnh quyết không gọi các bạn và cứ thế em tụt dần và bị lạc từ đó. Mừng trở lại tìm thấy...
Đội vinh dự được Chỉ huy trưởng mặt trận khu C kiêm tham mưu trưởng Trung đoàn Phùng Quý Đông – là người đã ký quyết định thành lập đội Thiếu niên trinh...
Mừng định trốn khỏi đội để mang gói thuốc về cho Mạ thì bị Vịnh – sưa phát hiện và báo cáo Đội trưởng. Qua câu chuyện của Mừng, Đội trưởng không ngờ em...