Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Những tin nhắn của Tú bắt đầu làm Ân thấy tức tối. Cậu không muốn mình trở thành kẻ nằm dưới gốc sung há miệng chờ trái rụng. Từ lúc cậu rời Sài Gòn cho...
Bọn Ân đã tới hồ Thiên. Cái hồ ở giữa rừng già, heo hút biên giới, đầy rẫy những tàn tích chiến tranh. Bọn Ân gặp ông già đã chiến đấu ở hồ Thiên và để...
Ba người bọn Ân đã tới Trấn Biên của sông Di. Cậu nhận được tin Tú đưa vợ tới phòng khám sản khoa như một thằng đàn ông bình thường, vậy mà sao cậu không...