Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Kí ức của Y trở về tuổi thơ nơi vùng đất bị yểm bùa. Dòng họ nhà Y lớn lắm nhưng hễ cứ đẻ con gái đều trở thành gái dở, con trai sáng láng, giỏi giang thì...
Cô nghỉ việc đi tìm bệnh nhân nam trốn viện mất tích. Thế nhưng Cô chỉ gặp Y đúng hai lần tại bức tường rêu bí mật trong giấc mơ của mình. Còn Y đã bị rơi...
Ở buổi đọc trước là ký ức về những biến động ở Chùa Cuối. Bắt đầu là nạn trộm cắp hoành hành khắp xóm. Đàn ông trong làng đã được huy động hết lên phía...
Khi hợp tác xã giải thể, ở xóm Chùa Cuối, ông Sì cá lại phất lên nhờ tranh thủ mua được mấy sào mặt nước thanh lí để nuôi cá. Người nông dân chịu thương...