Khép lại phần 2 tác phẩm “Phố vẫn gió” của nhà văn Lê Minh Hà là cảm xúc của nhân vật tôi với bác Khánh khi cô mười bốn tuổi. Bác Khánh không chỉ là bác sĩ trải đời, lịch lãm. Bác còn có vai rộng, thẳng, miệng rộng. Đôi mắt lúc nào cũng như trìu mến một điều gì đó. Bác nghe nhạc cổ điển và chơi kèn. Hai năm sau, khi mười sáu tuổi trở thành một cô gái mười sáu thập thò cổng trường đại học cô mới hiểu rằng mê một người đàn ông có khi còn sung sướng hơn mê một thằng cùng lứa
Luận đã nổi cơn xung đột với Lý trước sự vô đối, trơ trẽn của cô. Lý như được thể càng trở nên nanh ác, trơ tráo, ăn miếng trả miếng, chửi vỗ mặt em chồng...
“Biển sa mù” của Vũ Khánh – một câu chuyện vừa thực vừa mơ của một người đàn ông dốc hết tiền để mua một con cá lạ mang thả ra biển. Rồi anh ta mơ con cá...
Các em đã bao giờ nghe đến cây tre có 100 đốt chưa? Chắc chắn là trong cuộc sống không có thực rồi. Nhưng trong thế giới cổ tích muôn màu, chàng trai nhà...
Sau một tháng đi công tác ở Sài Gòn, Lý trở về nhà và thay đổi thành con người khác hẳn. Cuộc sống ăn chơi, trụy lạc ở đất Sài Thành sau một tháng đã biến...
Tục ngữ có câu: "Dã Tràng xe cát biển Đông. Nhọc lòng mà chẳng nên công cán gì". Chỉ con dã tràng ngày ngày xe cát lấp biển nhưng cứ có một đợt sóng lại...